THĂM MỘ VỢ
SÓNG TRONG ANH
Biển chiều nay ngầu đỏ phù sa
Sông Ninh Cơ hòa vào biển rộng
Sóng chồm lên xô kè chắn sóng
Tầu cặp bờ nghiêng ngả nôn nao
Sóng ngày đêm vỗ vào bờ cát
Anh suốt đời neo giữ tình em
Sóng giận dữ trong cơn bão tố
Anh yêu em sóng cuộn trong lòng
Hàng triệu năm sóng vẫn bạc đầu
Anh xa em một năm trắng tóc
Chẳng ai biết bao giờ biển khóc
Xa em anh khóc đến hết đời
MƯA ĐIỆU ĐÀNG
VIẾNG NGHĨA TRANG LIỆT SỸ
Con đường ta đi qua
Nước mắt nhòa chân bước
Những nỗi buồn sâu nặng
Cứ lèn chặt trái tim
Căng mắt ra mà tìm
Tên bạn bè đồng đội
Chiều nghĩa trang lặng lẽ
Mờ mịt trong khói hương
Chục nghìn người muôn phương
Về đây rồi nằm lại
Chợt tiếng chim khắc khoải
Xé nát chiều tháng năm
Chào tạm biệt các anh
Xe quay về Hà Nội
Nén hương thay lời nói
Chẳng bao giờ quên nhau
GIEO NẮNG
MƯA ĐÊM
Trời khuya vắng bóng trăng sao
Gió lay đằng gió mưa gào đằng mưa
Mình về khép chặt song thưa
Tình duyên lỡ dở có chừa ai đâu
Cuộc đời chìm nổi bể dâu
Trái tim rỏ máu nỗi đau nhớ đời
Ngoài kia mưa gió tơi bời
Trong này mình lại chơi vơi nỗi buồn
Trách trời gió nổi mưa tuôn
Mặc ta lẻ bóng cánh buồm đơn côi
Gió mưa mãi cũng phải thôi
Trăng sao lại sáng như hồi đang yêu
GỬI ANH
Sầu dài liệu có qua đi
CÁCH TRỞ
TƠ DUYÊN
Mịt mờ phố núi Sa Pa
Sương giăng kín lối nhạt nhòa dáng em
Còn vương trong gió hương đêm
Tình duyên đọng lại nỗi niềm đắng cay
Trời đông cả gió heo may
Núi cao thấm lạnh lá bay khắp trời
Tiếc thay mới nửa cuộc đời
Em đi để lại mình tôi hao gầy
Đàn đang cao hứng đứt dây
Gió mưa cùng với buồn này nhân lên
Em về vui cõi thần tiên
Còn tôi ngồi tết tơ duyên từ đầu
XÓT KIỀU
Nghiêng chiều đổ nắng về tây
TƯỞNG
Một chiều ngơ ngẩn cùng sen
SAY
MỘT THỜI
Có một thời tóc cháy vàng xơ xác
Suốt cả ngày lặn lội bắt tôm cua
Da nhợt nhạt nhăn nheo vì ngâm nước
Nhe răng cười sáng lóa cả hồ Tây
Chiếc giỏ tôm hôm nay đầy đến miệng
Gia đình mình lại được mấy bữa tươi
Hết hè mùa tựu trường lên lớp
Bạn bè cười mày chuyên đánh dậm tôm
GIAO MÙA
Sen đang tàn cúc chửa ra hoa
TRÁI TIM TỈNH GIẤC
Mấy năm rồi không gặp người Hà Nội
Chẳng được nghe giọng nói vốn thân quen
Chiều nay bản xôn xao chuyện anh lên
Trẻ con người già lại thêm áo ấm
Giọng Hà Nội trầm ấm mà dịu êm
Nghe một lần trái tim em thổn thức
Xung quanh anh bao nhiêu người vây chặt
Có lối nào em lách được gần anh
Đã mấy lần em đóng cửa cài then
Nhốt trái tim ngủ yên trong lồng ngực
Sao chiều nay trái tim chợt tỉnh giấc
Cứ bồn chồn mong ngóng được gặp anh
HÀ NỘI SAU MƯA
Tôi nằm mãi không làm sao ngủ được
Mưa đầy trời tưới mát Hà Nội ơi
Những cơn gió đẩy lùi hè oi ả
Hết khổ rồi nóng nực sẽ qua đi
Sáng sớm mai diệu kỳ thay Hà Nội
Mưa hồi đêm quét sạch bụi trần ai
Phố lại xanh mái ngói lại đỏ tươi
Ta lại sống chứa chan niềm hy vọng
SAN XẺ
Mùa ái ân sao mình lạnh lẽo
GỌI CHO CHA
Tặng con gái yêu Ngân Trang
TRÊN ĐÈO
Lên đỉnh đèo em không dám xòe ô
Gió giống anh hay đùa hay nghịch ngợm
Trong giá lạnh bỗng dưng em muốn biết
Lúc bông đùa anh có dối em không
DÒNG SÔNG KÝ ỨC
Có dòng sông chảy trong miền ký ức
LỬA TÌNH
Mưa từng giọt thánh thót ngoài hiên
Có giọt thương giọt buồn giọt nhớ
Cả một thời yêu nhau gian khổ
Mình bên nhau tóc xõa môi mềm
Cuộn tròn trong vòng tay ấm êm
Em mơ về một miền hạnh phúc
Không phải giấc mơ nào cũng thật
Trời giật em ra khỏi tay anh
Chỉ còn lại đốm sáng mỏng manh
Nuôi tình yêu bao lần chực tắt
Mọi cố gắng cũng thành vô vọng
Lửa tình yêu còn mỗi mình anh
MỘT THOÁNG SA PA I
MÙA KHÔNG EM V
MỘT THOÁNG SA PA
NỖI NHỚ SA PA
ĐÔI NGẢ
ÔNG GIÁO QUÊ
CHIỀU BIÊN GIỚI
KHÔ HẠN MIỀN TRUNG
Sao mưa cứ dồn về Nam Bắc
Để miền trung khô hạn đến bao giờ
Ruộng nứt nẻ đồng khô cỏ cháy
Nước hồ ao trơ đáy lầy bùn
Đàn trâu bò chen chân trú nắng
Vạt cỏ non gặm đến tận cùng
Dân xao xác gạn từng gầu nước
Miềm trung ơi khổ đến bao giờ