ĐI CHỢ VÙNG CAO



Đường xa vó ngựa gập ghềnh
Gõ lên sỏi đá mà thành đường đi
Hai bên lau sậy rậm rì
Sương n mai chạm má thầm thì yêu em
Lâu rồi đi chợ thành quen
Gùi trên lưng ngựa cả men rượu tình
Đi từ lúc chửa bình minh
Đến chợ trời đã quăng mình lên cao
Tiếng cười tiếng nói xôn xao
Kẻ mua người bán ồn ào vùng biên
Vào hàng tránh ánh nắng xiên
Bát canh Thắng Cố triền miên rượu mời
Quá trưa trời chuyển chiều rồi
Ngật ngà ngật ngưỡng nói lời chia tay
Đường về say với gió mây
Tuần sau cũng lại ngày này gặp nhau

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét