Lá vàng dùng dằng chưa xuống đất
Thương cây trơ trụi suốt mùa đông
Mặt sông loang loáng mầu thương nhớ
Em chờ đợi Ai có muộn không
Thu tàn năm này qua năm khác
ngoảnh đi ngoảnh lại đã bốn thu
Bè bạn lên xe về nhà chồng
Riêng Em vẫn đợi có hoài công
Không chê Anh nghèo Anh sang hỏi
Bạn với thi nhân đỡ quạnh lòng
THU TÀN
17:57 |
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét