EM ĐÃ KHÁC


Trời u ám trên đường Em qua
Gió thốc bụi nhạt nhòa nước mắt
Ngôi nhà không bao giờ khép cửa
Chợt thấy mình trong nửa mảnh gương


Lửa lòng em đã tắt lâu rồi
Khi tình yêu chỉ còn gian dối
Em đợi mưa để mình tắm gội
Rũ lấm lem bùn đất trên người


Em trở về nguyên thủy tinh khôi
Để bắt đầu một cuộc đời mới
Có những điều em không thể nói
Bởi trong người còn lắm nỗi đau


Nụ cười Em rơi mất từ lâu
Nay tỏa nắng trong mùa đông giá
Anh ơi Anh đừng lấy làm lạ
Mùa đông này Em đã khác xưa

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét