GIAO MỪA IV



Anh về cúc đã tàn phai
Cánh hoa vương vãi sân ngoài , vườn trong
Mầu vàng úa cả trời Đông
Gió mùa xe xắt lạnh lòng tiếc Thu
Bầu trời xám xịt mây mù
Hàng cây trút lá buồn như cung trầm
Lặng nghe ký ức thì thầm
Đời người bao nỗi thăng trầm đa đoan
Trĩu lòng bởi những lo toan
Vậy mà hạnh phúc vẹn toàn được đâu
Giao mùa gói những nỗi đau
Khắc vào tâm trí làm câu trau mình

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét