MƯA BUỒN

'Tặng vợ tôi Vũ-thị Đài 35 ngày mất'

Mưa suốt ngày suốt đêm
Mưa trắng trời trắng đất
Trong như giọt nước mắt
Tiễn người thân đi xa
Người vợ yêu của Ta
Đã hòa vào đất Mẹ
Đêm mưa nhà vắng vẻ
Chỉ còn một mình Ta
Nỗi buồn phải chia xa
Cứ òa vào giấc ngủ
Đêm cuối thu thao thức
Gửi buồn vào trong thơ.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

1 nhận xét:

Unknown nói...

Hãy khóc một lần cho vơi hết nỗi buồn đi anh rồi anh lại thấy cuộc đời này còn đáng yêu lắm.

Đăng nhận xét