THU TRÔI




Vậy mà đã bốn thu rồi
Em đi mang cả một trời yêu thương
Mặt hồ sáng sớm dầy sương
Mịt mù như những đoạn trường anh qua
Bốn thu khuất nẻo đường xa
Chân dung để lại làm quà tặng anh
Ngồi buồn ngắm mấy bức tranh
Sương rơi tí tách long lanh đầy thềm
Một thời tưởng mãi êm đềm
Vòng tay ôm ấp những đêm nồng nàn
Bốn năm trời quá phũ phàng
Đang tâm chia rẽ đôi đàng Âm - Dương
Sớm thu trời mờ mịt sương
Câu thơ viết vội , đoạn trường chưa qua

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét